Ngày 26/8/2017, tại Công viên mùa Thu, khu đô thị Ecopark, buổi giao lưu Hương Canh - Một thời để nhớ - do các cựu sinh viên trang “Hương Canh - Một thời để nhớ” tổ chức, buổi gặp mặt sau 45 năm đối với rất nhiều người.
Để chuẩn bị cho sự kiện này, từ hơn một tháng nay không khí sôi động không chỉ trên Trang Hương Canh – Một thời để nhớ, mà trong cả đời sống hằng ngày của rất nhiều cựu cán bộ, sinh viên Xây dựng, những người đã gắn với mảnh đất trung du Hương Canh một thuở. Mọi người náo nức chuẩn bị, trong Nam, ngoài Bắc tìm gọi nhau, hồi hộp như thuở ấu thơ, mai được đi cắm trại - thao thức thâu đêm…
Em có về Ecopark với anh không ?
Nơi không có
bạch đàn xanh
cùng đồi đất đỏ
Nơi giao lưu Hương Canh- một thời để nhớ
Nơi lòng ta
háo hức bấy nhiêu ngày.
Em có về Ecopark với anh không?
Nơi sông Hồng
đang vơi đầy con nước
Nắng phù sa chan nỗi niềm có được
Gặp nhau đây
chia sẻ kỷ niệm xưa.
(Sơn Thủy)
Đợi chờ, mong ngóng
Chỉ mấy ngày nữa thôi, sao mà lâu quá vậy! ?
CÔNG VIÊN MÙA THU nơi ấy đã hẹn rồi
Thầy, bạn xa...Bốn mươi năm rồi chưa gặp lại
Con tim bồi hồi sao rạo rực .... khôn nguôi.
Ta thấy mình như quay lại thời trai trẻ
Háo hức, mong chờ sau mỗi kỳ hè lên
Gặp lại bạn bè. ...bên nồi mỳ nhỏ
Hương Canh một thời - không thể nào quên
(Anh Tuấn)
Và ngày hôm nay, chen giữa những ngày mưa xối xả, mùa thu Hà Nội dành riêng cho những người con xây dựng một ngày đầy nắng trong tiết trời thu tuyệt đẹp, hội tụ về đây gần 500 thành viên từ khắp mọi miền tổ quốc, những con người đã từng công tác, học tập, sinh sống ở Hương Canh và cả những người không học ở Hương Canh nhưng mang trong mình dòng máu của Hương Canh và tinh thần của Hương Canh.
Cung Mùa thu ngập tràn niềm vui ngày hội ngộ
Hướng tới ngày kỷ niệm 60 năm đào tạo, 50 năm thành lập Trường Đại học Xây dựng, Trang "Hương Canh - Một thời để nhớ" ra đời ngày 07/6/2016, với mục tiêu tạo ra một sân chơi vui vẻ, làm cầu nối tình cảm giữa các thành viên, những người có những kỷ niệm gắn bó với địa danh Hương Canh. Hương Canh là "thủ phủ" của ĐHXD thời kỳ sơ tán, địa danh này đã thấm vào máu, gắn bó với nhiều thế hệ thầy trò, là nơi trường "đóng đô" lâu nhất trong thời kỳ sơ tán trước khi chuyển về Hà Nội. Tại nơi đây, đã có biết bao niềm vui và nỗi buồn, bao nụ cười và nước mắt, còn có cả mất mát, đau thương, khi ngày Chủ nhật 10/9/1972, trường ĐHXD là trường đại học duy nhất phải chịu sự hủy diệt của bom Mỹ, hơn 60 thầy cô, cán bộ và sinh viên đã hy sinh trong trận bom này. Từ mảnh đất Hương Canh này, nhiều thế hệ thầy trò và sinh viên đã vượt qua giai đoạn cực kỳ gian nan vất vả để giảng dạy và học tập. Cũng tại nơi đây, nhiều sinh viên từ biệt thầy cô, bạn bè, khoác ba lô, cây súng lên đường đi chiến đấu, trở thành những người lính sinh viên, nhiều người trong số họ đã mãi mãi nằm xuống nơi chiến trường, mãi mãi tuổi 20 vì độc lập tự do của tổ quốc.
Sau Gala “Về chốn xưa” - đêm 18/11/2016 tại Hương Canh do trường Đại học Xây dựng tổ chức trong dịp Lễ kỷ niệm trường, hội tụ các thế hệ thầy trò Đại học Xây dựng đã như làm sống lại cả một thời ký ức tưởng như đã ngủ yên. Đêm Gala đã làm sống lại một Hương Canh trong mỗi con người chúng ta, từ mái tranh, giếng nước, đến lối mòn ra ga… Từ gian lớp học đơn sơ đến bậc thềm sân khấu nổi…Từ viên sỏi gan gà đến rừng bạch đàn ngai ngái hương đưa – tất, tất cả đều như có tâm hồn, thân thiết và lặng thầm trong mỗi con người, với cả cuộc đời. Từ trang Hương canh – Một thời để nhớ, đã có rất nhiều bạn bè, đồng môn, đồng nghiệp, đồng đội,... tìm thấy nhau sau nửa thế kỷ xa cách. Từ trang này, các thầy cô, các CBCNV, các sinh viên đã có dịp nhìn lại, hồi tưởng lại,... những kỷ niệm ngày xưa, được thấy lại những cảm xúc khó quên của một thời gian khó. Từ trang này biết bao hình ảnh, bài ca, điệu nhạc, văn nghệ, thể thao... lại ùa về làm thổn thức trái tim của các thế hệ CBVC, cựu sinh viên Hương Canh.
Mở đầu buổi giao lưu họp mặt, CSV Lính sinh viên – K20 Xây dựng, đại diện cho Ban tổ chức đã ôn lại quá trình ra đời của Trang Hương Canh – Một thời để nhớ: "Có thể nói địa danh Hương Canh đã ăn sâu vào máu, vào trái tim, khối óc, vào tình cảm thân thương của mỗi chúng ta. Đó chính là lý do đặt tên cho trang của nhóm chúng ta "Hương Canh - Một thời để nhớ". Ngày hôm nay chúng ta tụ họp về đây, trong khuôn viên của Công viên Mùa Thu Ecopark xanh mát này, cùng nhau tay bắt mặt mừng, hàn huyên tâm sự với các bạn bè đồng môn từ thuở thanh xuân, để nhắc nhau nhớ mãi những kỷ niệm không thể nào quên của một thời gian khó nhưng rất hồn nhiên vô tư, đầy ắp tình người... “
Quản trị viên Trang Hương Canh - Một thời để nhớ
Lính Sinh viên – Cựu sinh viên K20 Khoa Xây dựng
Đại diện cho khu đô thị Ecopark, ông Đào Ngọc Thanh - Tổng Giám đốc Vihajico, Chủ đầu tư Ecopark, nguyên là giảng viên, đại diện các thế hệ thầy cô đã sống ở Hương Canh với những ngày gian khổ đầy thiếu thốn đã có những lời tâm sự chân thành với các thế hệ cựu sinh viên Hương Canh về những kỷ niệm của hơn 40 năm trước. Thầy Thanh nguyên là cựu sinh viên Khóa 11 – chính là những lớp SV đầu tiên của ĐHXD sau khi trường được thành lập, cùng gắn bó với con số 50 năm xây dựng và trưởng thành của Nhà trường.
Tại buổi họp mặt, PGS. TS Phạm Duy Hòa – Bí thư Đảng ủy, Hiệu trưởng Trường Đại học Xây dựng – với tâm thế của một cựu sinh viên Hương Canh đã bày tỏ niềm xúc động khi buổi gặp mặt được tổ chức với sự tham dự của đông đảo các thế hệ cựu CBVC, sinh viên Nhà trường. Thầy đã chúc mừng những thành công mà các CSV của Nhà trường đã đạt được và nhấn mạnh rằng sự thành công và những đóng góp của các CSV là niềm tự hào to lớn đối với Trường ĐHXD và chính điều đó đã tạo nên uy tín và vị thế cho Nhà trường. Thay mặt cho thế hệ người xây dựng đương thời, thầy cảm ơn tất cả các thế hệ CSV Đại học Xây dựng, đặc biệt là thế hệ CSV Hương Canh – một thế hệ sinh viên đã tạo nên những giá trị riêng biệt, phẩm chất riêng biệt của trường ĐHXD.
PGS. TS Phạm Duy Hòa – Bí thư Đảng ủy, Hiệu trưởng Nhà trường – Cựu sinh viên khóa 24 – thế hệ Hương Canh phát biểu tại buổi giao lưu
Thay mặt cho nhà trường, thầy đã gửi tặng đến tất cả các thầy cô giáo, CBVC, các cựu sinh viên thế hệ Hương Canh lẵng hoa tươi thắm và chúc cho tình cảm gắn bó giữa CSV và đặc biệt thế hệ sinh viên Hương Canh luôn được gìn giữ và ngày càng sâu sắc hơn với trường Đại học Xây dựng, chúc cho hoạt động của mạng lưới cựu sinh viên ngày càng lớn mạnh, có sức lan tỏa rộng tới các cựu sinh viên Xây dựng trên khắp mọi miền Tổ quốc.
Các thế hệ thầy cô giáo chụp ảnh lưu niệm
Các cô giáo có mặt tại buổi giao lưu: cô Uyển Dĩnh – Khoa Thủy lợi – Cảng; cô Mỹ Hảo – Trưởng Phòng Hành chính; cô Phương Nhã – bộ môn Toán; cô Quan Lệ Lan – bộ môn Toán; cô Đặng Phương Chi – bộ môn Hình học Họa hình
Trong lịch sử xây dựng và trưởng thành, Trường Đại học Xây dựng như một con thuyền cổ tích, lưu lạc các bến bờ Chợ Chì, Quế Ổ, Đô Đàn, Cầu Đào, Gia Lương, gồng gánh tên trường tên lớp sơ tán nhiều nơi… đến đầu những năm 70, con thuyền cập bến Hương Canh… Trong những năm từ 1971 – 1983, Hương Canh là nơi đã bao thế hệ cán bộ, sinh viên gắn bó, với những ngày khó khăn, gian khổ, thiếu thốn nhưng đầy ắp kỷ niệm, chứa chan tình người... Hương Canh thân thiết như quê hương, cất ủ trong mỗi con người những hạt mầm, để 45 năm sau thành chất men say, chưng cất chén rượu nồng, nâng niu trao gửi bè bạn, thầy cô – Chất men ấy là Trang Hương Canh - Một thời để nhớ.
Bao năm lăn lộn muôn nơi
Vẫn mang theo mãi một thời Hương Canh
Vùng quê nổi tiếng gốm sành
Trường xưa nơi ấy đã thành yêu thương
Bâng khuâng nhớ lớp, nhớ trường
Bạch đàn xanh mát, giảng đường, bếp ăn
Giường tầng, vách đất nhà tranh
Đường mòn đất đỏ lượn quanh sườn đồi
Nguyễn Duy
Và cho dù đầy khó khăn, gian khổ nhưng tất cả đều tự hào với Xây dựng, với Hương Canh
Anh rất muốn về với Hương Canh xưa
Không chỉ gặp em, mà nghe rừng hát
Gió vẫn reo trên đồi bát ngát
Một bản tình ca, Xây dựng - Hương Canh
Không thể có Đại học Y - Hương Canh
Cũng không có một Hương Canh - Sư phạm
Cũng không có một Hương Canh - Kiến Trúc
Chỉ có một Hương Canh - Xây Dựng mà thôi
(Hien Nguyen)
Niềm vui ngày gặp mặt sau bao năm rời xa mái trường
Và bao nhiêu hoài niệm, hồi ức như trào dâng, vỡ òa khi hội ngộ xen cùng những lời ca tiếng hát, những giai điệu tự hào về trường mình, những bài hát, những giọng ca đã từng biểu diễn trên sân khấu nổi Hương Canh ngày ấy, như đưa mọi người trở lại với những tháng ngày xa xưa. Ta yêu mãi Hương Canh, cũng bởi vì tiếng hát, tiếng đàn, tìm nhau qua tiếng hát, nhớ nhau cũng vì tiếng hát mang theo. Hôm nay ngày hội ngộ, những vần thơ, lời ca, tiếng đàn guitar gỗ bập bùng như đưa mọi người tìm về chốn cũ, như mơ thấy sân khấu nổi đêm đêm vẫn vọng vang câu hát của thầy trò…
Những con người duyên nợ với Hương Canh
Những mái đầu xanh, hoa râm, đã bạc
Bạn bè, thầy cô gặp nhau ngơ ngác
Bắt tay nhau sau mấy chục năm trời
Xa Hương Canh, xa đã quá lâu rồi
Hương Canh thân thương một thời để nhớ
Ecopark ngày thu vui hội ngộ
Cựu sinh viên trường Xây dựng gần xa
Công viên Mùa thu vang vọng lời ca
Hát về Hương Canh một thời nhớ mãi
Thấy bâng khuâng, thấy mình như trẻ lại
Chuyện trò vui những kỷ niệm qua rồi
Chia tay nhau lòng bỗng thấy chơi vơi
Hẹn gặp nhé Hương Canh ngày trở lại
Hương Canh trong ta để rồi nhớ mãi
Như trong mình mang một “Chất Hương Canh”
(Nguyễn Duy)
Và
Ta về hôm nay vắng bạch đàn thân quen
Không đất sỏi cằn không vạt đồi mua nở
Nhưng Ecopark xanh với ngàn hoa rực rỡ
Vẫn làm cho ta bồi hồi nhớ Hương Canh
Tiếng ghi ta hoà tiếng hát ngọt lành
Bỗng thấy hiện về tấm hình sân khấu nổi
Những buổi văn nghệ diễn ra trong đêm tối
Đã làm vơi đi nỗi vất vả nhọc nhằn
Kỷ niệm buồn vui trên mảnh đất Hương Canh
Hội tụ lên thành Một Thời Để Nhớ
(Nguyễn Tân)
Buổi giao lưu đã thành công tốt đẹp, để lại bao dự vị ngọt ngào trong lòng mỗi người, bao niềm nuối tiếc khi phải rời xa, có cả nụ cười, xen những giọt nước mắt.
Xin cảm ơn Hương Canh, mảnh đất đã bao bọc một thế hệ cán bộ và sinh viên Đại học Xây dựng.
Xin cảm ơn các CSV thế hệ Hương Canh, những con người đã tạo nên giá trị riêng biệt, phẩm chất riêng biệt của trường ĐHXD.
Vâng, đúng vậy “Chỉ có một Hương Canh - Xây Dựng mà thôi”.
Hẹn buổi họp mặt tiếp theo của các cựu sinh viên ĐHXD.
Mỹ Lan - Phòng TT&TT
Một số hình ảnh trong buổi gặp mặt giao lưu